Page

Thứ Bảy, 5 tháng 1, 2013

Không đề số 1



Chiều vội vàng buông sắc đỏ xuống sân
Con chim mẹ quàng chân bay về tổ
Trời rất lặng, không phong ba bão tố
Mà trong em cứ loang lỗ, cuồng phong



Cũng một thời em mơ mộng viển vông
Dùng gang tay do một vòng khoảng cách
Đếm thật thà ngày tươi vui rành mạch
Đôi chân trần em dẫm cả chông gai



Chiều vội vàng nhường chỗ cho ngày mai
Con chim mẹ bỗng quên đời cay cực
Chỉ có em ngày ngày bực tức
Cứ đặt hoài những dấu hỏi ngu ngơ.

Thứ Bảy, 22 tháng 12, 2012

Tháng mười hai.

Thôi cũng đành lỡ hẹn với tháng mười hai
Khi hoa mận chưa thay chào mùa mới
Nụ tầm xuân rung rinh mà khiến bao người phấn khởi
Tháng cuối cùng đã tới... cũng sẽ qua


Góc nhỏ bình yên, ở một nơi xa
Có ai đó, đón tháng mười hai một mình, thổn thức
Những ước hẹn dồn thật sâu vào miền ký ức
Để bồn chồn, sực nhớ giữa chiêm bao

Thôi, cứ dửng dưng như chưa từng gặp nhau
Cứ cúi mặt, đừng ngước chào gì nữa
Sẽ chẳng kể về những gì đã hứa
Rồi sẽ qua, tựa như tháng mười hai

Ta có chắc rồi sẽ quên ai?
Khi tháng mười hai đi rồi trở lại
Đâu có gì
đâu có gì là mãi mãi
Nhớ và quên cũng sẽ lại rồi đi

Nhớ ra mình chẳng phải nhu mì
Tháng mười hai có chi lầm lỗi
Mà hờn, giận rồi quay đầu hờn dỗi
Tháng của mùa, tháng nói được gì đâu

Lời của ta cũng chẳng nói thành câu
Nên cứ thế bắt cầu cho con chữ
Bởi vụng về, chẳng có lời tình tứ
Người đọc rồi, người tư lự: " viết cho ai?"

2011

Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

Tháng Mười

 Nghe nói tháng mười nước lại đầy sông
Em thấy thương con cá kìm chưa biết lội
Sau bão giông, sau mùa nước nổi
Liệu có còn vùng vẫy được không

Nghe nói đường xá giờ cũng mênh mông
Sao em vẫn cứ nao lòng đến lạ
Sợ cơn lũ chẳng ngại ngần tàn phá
Sợ dân mình sau lũ lại trắng tay

Thương em nhỏ đứng giữa dòng lay hoay
Nhìn ngơ ngác như chim non lạc mẹ
Chắc ngoại em giờ cũng ngồi lặng lẽ
Tiếc cái bờ rào vừa mới dựng xong

Nghe nói tháng mười nước lại đầy sông
Sao thương quá
tháng mười
mùa nước nổi.